Diệu Linh quê Tuyên Quang, từng có một công việc "ai cũng mơ ước" trong một cơ quan lớn ở Hà Nội. Nhưng công việc văn phòng lặp đi lặp lại khiến cô cảm thấy bản thân như một chiếc máy, cảm giác trống rỗng ngập tràn. "Liệu mình thực sự hạnh phúc với cuộc sống này?", cô tự đặt câu hỏi.
Sau 6 năm ở thủ đô, Linh rời Hà Nội lên Mộc Châu theo chồng, tìm kiếm cuộc sống mới với hy vọng được ở nơi "ngắm mặt trời mọc, nhìn hoàng hôn buông". Nhưng biến cố xảy ra liên tiếp, mất con rồi ly hôn khiến cô gái 25 tuổi khi đó rơi vào trạng thái trầm cảm. Linh thường trách cứ mọi người không hiểu mình, dằn vặt bản thân, thậm chí tự làm đau để giải tỏa cảm xúc. Để cứu mình, cô tham gia khóa thiền tại một ngôi chùa nhằm tĩnh tâm.
Trở lại Mộc Châu, Linh làm việc tại một trang trại dâu tây, mỗi ngày đều đi làm qua rừng thông, bên cạnh là hồ nước lớn. Mỗi lần rảo bước qua đây, được hít thở không khí trong lành, cô cảm nhận được sự an yên trong tâm hồn. Linh chợt nhận ra, chỉ có thiên nhiên mới chữa lành những tổn thương bản thân đang gánh chịu. Mơ ước về một căn nhà trắng giữa vườn rau xanh mướt từ khi còn bé chợt le lói trong tâm trí. "Cuộc sống thật vô thường, nếu không thay đổi bây giờ thì biết đến bao giờ", cô tự nhắc mình.
Đầu năm 2022, với chút tiền tiết kiệm trong tay, ý tưởng về ngôi nhà trong mơ dần hình thành. Linh thuê mảnh đất ở Bản Áng, có nhà dựng sẵn của người quen rồi sửa sang lại theo ý muốn. Cô bắt đầu tính toán đến chi phí cải tạo và thời gian hoàn thiện. "Dự trù khoảng 100 triệu. Ngoài việc xây dựng, tất cả những việc khác con nghĩ mình có thể làm được", Linh nói với mẹ.
Khu đất thuê nằm trong một ngôi làng đa số người dân tộc Thái, cách trung tâm thị trấn Mộc Châu 4 km. Trước khi được cải tạo, nó là nhà kho và khu nuôi lợn, ngói vỡ nát, tường bong tróc từng mảng, phía trước cỏ mọc um tùm. Điều này không phù hợp với một công trình làm nhà nghỉ dưỡng. Gửi ảnh hiện trạng mảnh đất cho mẹ, bà Nguyễn Thị Xuân hỏi: "Con mơ mộng quá không?".
Không có bản vẽ thiết kế, ý tưởng hoàn toàn truyền đạt cho thợ bằng miệng. Để tiết kiệm chi phí, ngoại trừ công việc của thợ xây và thợ làm mái, Linh tự học cách sơn tường, may rèm hay trang trí phòng... những việc trước đây chưa bao giờ đụng tay. Sau này có thêm sự giúp đỡ của em trai, họ cùng nhau đóng cửa gỗ, bàn bếp và dựng hàng rào xung quanh khu đất.
Dù chủ động nhưng Linh cũng gặp những tình huống bất ngờ. Nhà mới cải tạo một nửa thì Covid-19 bùng phát ở Mộc Châu, thợ thay nhau nghỉ do nhiễm bệnh. Giá vật liệu leo thang khiến nhiều lúc việc cải tạo bị gián đoạn vì hết tiền. Đến khi gần hoàn thiện, do không thể mua thêm gỗ palet về đóng cửa, Linh thức trắng đêm khâu tay chiếc rèm khổ rộng, ngăn giữa phòng khách và khu vệ sinh.
Đổi lại, căn nhà nhỏ như mơ ước được hình thành. Ngoài phòng khách lớn thông với bếp, nhà mới còn có thêm bốn phòng ngủ, trang trí theo chủ đề Xuân- Hạ- Thu- Đông. Ngôi nhà mang phong cách farmhouse với tông chủ đạo là trắng, xanh bạc hà và nâu gỗ. Thay vì sử dụng hệ tủ bếp trên, kệ mở được thay thế để bày đồ trang trí sưu tầm được hoặc đồ thủ công tự làm.
Sáu tháng vừa làm thợ xây vừa làm nông dân, Linh sụt mất 4 kg, đen nhẻm vì phơi mình ngoài nắng sơn tường, trồng rau, tưới nước mỗi ngày. Nhà hoàn thành, tổng chi phí đội lên hơn 200 triệu. "Mặc dù bị coi là bội chi, tôi nghĩ nó có giá trị của nó," cô nói.
Mỗi sáng, Linh thức dậy lúc 5h tưới cây, bắt sâu rồi đi ngắm vườn. Dù không có quá nhiều loại rau củ nhưng khu vườn cung cấp đủ thực phẩm mỗi ngày. Chiều, cô lại tự nấu nướng rồi hoàn thiện những hạng mục còn dở dang để cuối tuần đón khách đến chơi. Một ngày vì thế với Linh khá bận rộn, đặt lưng xuống giường là ngủ, không còn thời gian buồn chán hay suy nghĩ tiêu cực.
Từ khi sống trong nhà mới, cô gái này cũng thấy chất lượng sống của mình tăng lên. Nơi ở rộng rãi hơn, thực phẩm lành mạnh hơn nên sức khỏe được cải thiện đáng kể. Linh học cách nấu ăn, làm bánh, chế thuốc sâu từ thảo dược... Ngay cả những cọng rau già không ăn tới cũng được ủ thành phân vi sinh, đủ ngày sẽ bón lại cho vườn.
Sự chăm chỉ và bắt nhịp tốt với cuộc sống mới của con gái cũng khiến bà Xuân bớt bận lòng: "Chỉ cần con hạnh phúc, làm gì ở đâu cũng được". Người mẹ từng lo lắng, mảnh đất thuê 10 năm, sau hết hạn không biết Linh sẽ ra sao. "Ai biết được ngày mai như thế nào, vậy nên con muốn sống hết cho ngày hôm nay theo đúng ước mơ của mình", cô trấn an mẹ.
Giờ Linh thấy bản thân trưởng thành mỗi ngày và biết yêu quý từng phút giây trôi qua. Cô kể, mỗi ngày mới mở mắt, được hít căng lồng ngực không khí mát lành, có mùi ngai ngái của đất, mùi tươi mới của cỏ cây, phảng phất hương hoa dại khiến cuộc sống trở nên "đủ đầy" hơn bao giờ hết.
Hải Hiền