Dự án trường Jadgal là lời kêu gọi xây dựng trường học theo phương pháp phát triển bền vững của một tổ chức phi chính phủ có tên Iran-e-Man. Ngôi trường có sự góp sức của người dân và thanh niên làng Seyedbar-Jadgal, (cách Chabahar 100 km). Nhóm thiết kế và người điều hành dự án đều là tự nguyện. Ban đầu, nhóm nghiên cứu đã sinh hoạt trong làng một vài tháng, tìm hiểu các nhu cầu, các mặt thiếu thốn và tiềm năng của dự án…
Thông tin công trình:Thiết kế: Daaz OfficeDiện tích: 480 m²Năm hoàn thành: 2020Hình ảnh: Deed StudioKTS chủ trì: Arash AliabadiThành phố: Seyyed Bar, IranXét thấy dự án này có ngân sách hạn chế và xây dựng bằng sự đóng góp của mọi người, nhóm dự án đã lựa chọn phương án thúc đẩy sự phát triển bền vững và tạo ra cơ sở hạ tầng văn hóa, nâng cao trí tuệ cho người dân. Ngôi trường với ý tưởng trở thành trung tâm phát triển cộng đồng của ngôi làng và là điểm tụ họp, học tập của trẻ em và mọi người trong làng.
Ban quản lý dự án đã mời dân làng đóng góp vào quá trình xây dựng và chính họ sẽ tiếp quản công trình; tổ chức thực hiện các công việc như: giữ gìn vệ sinh của làng, xây dựng hệ thống thoát nước thải tự hoại, thành lập xưởng may để giới thiệu và bán các sản phẩm may vá tại địa phương. Bằng cách này, phụ nữ trong làng đã tham gia vào các hoạt động xã hội và có thêm khoản thu nhập hàng tháng.
Trường học được quản lý bởi một nhóm dân làng và giáo viên, một phần thu nhập từ du lịch và may vá được chi cho việc duy trì trường. Bằng cách này, trường học được xây dựng với sự tham gia của dân làng và dân làng là người quản lý cuối cùng.
Trường Seyedbar Village có diện tích 470 m2, bao gồm bốn lớp học, có khả năng kết hợp khi cần thiết, một thư viện, một hội trường đa chức năng làm phòng họp, phòng hội thảo hoặc phòng thi, các sân chơi chính và phụ được thiết kế nhằm mục đích trở thành trung tâm cộng đồng của làng, còn có một không gian trung gian cho phép các học sinh nhỏ tuổi tham gia vào lớp học lớn hơn, tận dụng lợi thế của việc đào tạo một giáo viên duy nhất, do giới hạn về số lượng giáo viên tại địa phương.
Ngôi trường đảm bảo các quy định về xây dựng trường học tại Iran, chịu được động đất, kết cấu được xây dựng theo phương pháp ICF – Cốp pha Bê tông cách nhiệt. Kết cấu không có bất kỳ cây cột nào nhờ vào các lỗ rỗng cong vòm của thiết kế. Lớp phủ được sử dụng là vật liệu bán địa phương bao gồm xi măng và đất địa phương gọi là Simgel có tác dụng ngăn ngừa rỉ sét do lũ lụt và mưa quá nhiều, đồng thời tạo sự hài hòa màu sắc với cảnh quan xung quanh.
Hình thức tròn của sân trường và cách sắp xếp các lớp học được hình thành với quan điểm lấy giáo dục làm trọng tâm, nghĩa là “học cùng nhau” – không có hệ thống phân cấp và trẻ em hay người lớn đều được học. Việc bố trí lớp học và lớp vỏ xung quanh đã tạo ra các sân phụ phía sau để thực hiện một số hoạt động nhóm và hoạt động ngoài trời.
Dự án nỗ lực đưa tri thức đến cho dân làng, trao quyền cho phụ nữ tham gia các hoạt động cộng đồng và biến nó thành đòn bẩy trong việc xây dựng các trường học khác trong khu vực. Dự án phải trải qua thách thức về việc thuyết phục dân làng cho con trẻ đến trường, phải vượt qua được những suy nghĩ cố hữu của xã hội. Công trình là biểu tượng về ý chí tự do, hướng đến sự tự do và khai sáng trong mỗi cá thể.
Xem thêm hình ảnh:
Dịch: Hoàng Anh | Nguồn: Archdaily
XEM THÊM
Hai tòa tháp nghiêng “thách thức trọng lực” giữa đại lộ của MadridGian triển lãm của Đức tại Expo 2020 DubaiZaha Hadid Architects ứng dụng kiến trúc hình thái học trong Infinitus Plaza